Tình yêu hóa học Ta lạc vào một mê cung Người ta gọi là TÌNH YÊU thì phải Ta nhìn nó bằng một mắt Lim dim …Hình bóng ai bất chợt hiện lên Nàng quá đẹp khiến mắt ta không chớp Ôi đôi mắt trong xanh thăm thẳm (Đến sunfat đồng cũng chẳng thể xanh hơn) Rồi khi nàng cất tiếng oanh vàng Ta nghĩ đến H20 tinh khiết Nước da nàng đấy, hay là tuyết? (À đúng rồi, ta có thể tạo ra Cho a xít benzoic bay hơi là được) Nàng bước tới, dịu dàng hết sức Cảm xúc trong ta bất chợt thăng hoa Rất tự nhiên, ta cất tiếng ngợi ca HÌnh như nói những điều ta vừa nghĩ Rồi chờ đợi một lời thủ thỉ "Em thấy chàng thật quá dễ thương!" Ôi!
Ta mong cháy lòng được cùng nàng sóng đôi Còn hơn cả oleum háo nước Cứ nghĩ vẩn vơ một điều kỳ quặc Làm sao nàng có thể hiện ra À khi cho H20 tinh khiết Cộng sunfat đồng và axit benzoic Thêm một chút oleum háo nước đem đun Điều chế xong nàng, ôi, quá dễ! Ta buột miệng hét lên như thế Nàng đến bên điện thoại cười cười "Bệnh viện tâm thần? Mang đến cho tôi Một xe nhé! Có kẻ điên rất nặng!" Ta giật mình mở luôn hai mắt HÌnh ảnh nàng lập tức bay hơi Trước mắt ta chỉ toàn chai lọ thôi Và đây là mê cung ĐÁNG GHÉT Ta lẩm bẩm: ôi thôi, đã hết Và bay lên khỏi những ảo tưởng hâm hâm Này, có ai nhìn thấy ta không?